Chị gái mọng nước cứ bắn liên tục trên cái mu lông của tôi sau mỗi lần nhấp

Anh quay sang Thư, giọng trầm ấm pha chút khàn đục: “Em yêu, không sao nữa đâu, em yên tâm, anh ở đây rồi.” Anh bước tới, đôi tay rắn chắc ôm lấy cô từ sau, hơi thở nóng hổi phả vào gáy cô, bàn tay luồn qua lớp áo khoác mỏng, miết nhẹ lên eo cô, “Đừng sợ nữa, em.”
Thư giật mình, hơi ấm từ anh làm cô run lên, nhưng cơ thể cô lại đáp ứng theo cách không ngờ. Anh nhìn tấm ảnh trên bàn, lòng rối như cơn gió lùa qua khe,” Chắc sẽ có clip Thư và nó trong phòng khám, không biết nó đã làm gì vợ mình nữa” Anh nhắn Thư, “Em yêu, anh về muộn chút, đừng lo, anh đang giải quyết chuyện Nam,” nhưng lòng anh thoáng kích thích, “Nếu em sướng với nó thật, anh muốn biết cảm giác đó thế nào.”
Tối đến, căn nhà Thư chìm trong ánh đèn vàng cam mờ nhạt, rèm cửa khép kín, tiếng quạt trần kêu “rè rè” hòa cùng tiếng bé Ngọc ngủ say trong nôi. Lòng cô vừa sợ vừa ám ảnh ký ức phòng khám – ánh đèn trắng lạnh, bàn tay Nam miết lên lồn cô, giọng hắn thì thầm: “Em ướt quá, Thư” – và lồn cô bất giác rỉ nước, thấm qua lớp quần lót cotton trắng, nóng ran giữa hai đùi. Thư đứng cạnh, chiếc áo khoác mỏng màu xám trùm qua vai run rẩy, đôi chân trần lạnh buốt áp sát vào nhau, mái tóc rối bù xõa xuống che đi đôi mắt đỏ hoe còn đọng nước, lòng cô nặng trĩu như mang theo cả cơn bão từ công viên về đây.