Lão thầy được học trò của mình gạ tình tại gia

Anh nói xóa clip rồi mà, sao còn đe dọa tôi?”
Nam tiến sát, rút từ túi áo một tấm ảnh, giơ lên trước mặt cô – cảnh nhà hàng Ngọc Lan, tay hắn luồn dưới bàn, mép quần short Thư ướt át, ánh mắt cô đờ đẫn trong khoái lạc không mong muốn. Mình ghét hắn, mình không muốn,” nhưng cơ thể không nghe lời, như một lời nhắc nhở rằng cô chưa thoát khỏi bóng ma ấy. Bé Ngọc nằm trong chiếc nôi gỗ cạnh sofa, đôi tay nhỏ xíu nắm chặt mép chăn cotton màu xanh nhạt, hơi thở đều đặn phát ra những âm thanh êm ái, như một bản nhạc ru dịu dàng giữa không gian tĩnh lặng. Bây giờ, ngồi đây, chỉ nghĩ lại thôi mà lồn cô đã nóng ran, một dòng nước ấm âm ỉ rỉ ra, thấm qua lớp quần lót cotton trắng, làm cô giật mình co chân chặt hơn, “Sao mình vẫn ám ảnh vậy? Thư dừng lại, cách hắn vài mét, đôi tay siết chặt tay cầm xe nôi, giọng cứng nhưng run run: “Anh Nam, anh muốn gì? Hắn đã thì thầm bên tai cô, giọng trầm đục đầy dục vọng: “Thư, em ướt quá, em thích anh mà, đúng không?” Lúc đó, cô hoảng loạn, muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể lại phản bội, lồn cô rỉ nước dưới những cái chạm đầy toan tính, từng đợt khoái lạc không mong muốn trào lên, khiến cô vừa sợ hãi vừa xấu hổ. Đôi mắt cô thâm quầng, ánh nhìn xa xăm, như lạc vào một miền ký ức vừa đau đớn vừa ám ảnh.